Thứ Ba, 7 tháng 10, 2014

Những màn “ăn vụng” "chùi mép" sạch trơn
Anh Ninh táo bạo thuê phòng cho người tình ngay tòa nhà chung cư của gia đình. Thế mà vợ không hề hay biết.
Trong cuộc sống gia đình, một khi có sự phản bội thì hạnh phúc khó mà bảo toàn được. Tuy thế “biết vậy mà vẫn không thoát khỏi lưới tình”, nhiều người vẫn có “quan hệ ngoài luồng”. Chỉ có điều, sự khác nhau nằm ở chỗ, ai “chùi mép” sau khi “ăn vụng” giỏi hơn mà thôi.
Những câu chuyện “cháy nhà mới ra mặt chuột” dưới đây quả thực khiến cho nhiều người phải “thán phục” vì cao thủ mà những người trong cuộc đã dàn dựng ra:
Vợ béo vờ đi thể dục, cặp kè với trai
Kể về cuộc hôn nhân của mình, anh Trần Chiến ngậm ngùi: “Cũng tại tôi chủ quan, lúc nào cũng nghĩ vợ mình béo ú, cứ hề hề ra thì ai thèm… thế nên tôi mới không quan tâm vợ. Vì vậy mà tôi bị cắm sừng ngang nhiên mà không hề hay biết”.
Anh chị đã ly hôn được hơn 4 tháng nay nhưng câu chuyện lùm xùm của nhà anh người quanh xóm vẫn cứ bàn ra tán vào. Câu chuyện lạ lẫm là ở chỗ, chị vợ anh Chiến, người vốn được mọi người trêu là “may có thằng nó rước” vì thân hình béo quá khổ của mình lại ngoại tình tới hàng năm trời mà chồng không hề hay biết. Đã vậy Tuyết (vợ anh Chiến) lại còn “cặp kè” với ngay anh hàng xóm gần nhà.
Chủ quan, không ngờ bị vợ béo... "cắm sừng" (Ảnh minh họa)
Chị Tuyết nổi tiếng cả khu phố vì béo. Ngày chị lấy chồng, nhìn cảnh chị mặc váy cô dâu nhiều người không nín được cười. Thế nhưng chị lại lấy được ông chồng cũng không đến nỗi nào. Những tưởng như thế chị sẽ phải thấy hạnh phúc, mãn nguyện lắm, nào ngờ lòng người chẳng biết đo sao cho vừa, chị vẫn phải lòng anh chàng hàng xóm ế vợ gần nhà.
Vài lần đi chợ gặp nhau, một hai dịp tập thể dục buổi sáng quen biết, thế rồi hai bên “ưng” nhau thế nào lại hẹn hò, cặp kè. Chị Tuyết cảm thấy mới lạ và thích thú khi người đàn ông “chậm” vợ đó cứ khen mình, nào là phúc hậu, nào là mũm mĩm, đáng yêu… Những điều đó khiến chị Tuyết cảm thấy thích vô cùng và rồi xao lòng.
Tuyết đưa ra lí do mỗi sáng sớm phải đi tới phòng tập gym để rèn luyện thể lực, sao cho nhanh gầy, vậy là anh Chiến chẳng chút nghi ngờ. Béo cần tập luyện là đương nhiên. Mà phòng tập của vợ xa lắm, anh cũng chẳng hơi đâu đi kiểm tra. Hơn nữa nghĩ vợ béo thế, ai thèm, nên mỗi sáng vợ đi “tập gym” tới cả 2, 3 tiếng đồng hồ anh cũng kệ. Anh lăn ra ngủ ngon lành.
Mọi chuyện có lẽ sẽ còn nằm trong vùng bí mật nếu như chính chị Tuyết không về nằng nặc đòi bỏ chồng để đi theo “tiếng gọi con tim”. Tuyết đòi ly hôn để đến với người tình vì “anh ấy mới mẻ, không nhàm chán và khô khan như chồng”. Quá sốc trước việc vợ "ăn vụng", thêm vào đó lại còn đòi bỏ chồng, cuối cùng anh Chiến cũng chấp nhận cắt đứt. Tuy thế, nỗi xấu hổ khi bị “vợ béo” cắm sừng của anh đến bây giờ vẫn chưa nguôi.
Chồng lập "phòng nhì" ngay sát vách mà vợ không hay biết
Vụ ngoại tình của anh Ninh mới thực sự khiến nhiều người “ngưỡng mộ”. Anh chàng áp dụng chiêu “nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất”, vì thế mà vợ hoàn toàn không hay biết.
Làm nhân viên kinh doanh, thường xuyên ra ngoài, gặp gỡ đối tác, thêm vào đó lại có ngoại hình bắt mắt nên anh Ninh luôn được con gái si mê. Nhất là mấy cô sinh viên mới ra trường cứ gọi là… chết mê, chết mệt. Vốn là đàn ông, lại thấy gái “đổ” mình như vậy nên anh Ninh cũng chẳng tội gì mà không “tí dấm, tí mẻ”.
Nhưng anh chàng quái chiêu hơn những người khác. Anh chẳng mất công thuê nhà nghỉ làm gì để tối ngày phải bịa lí do ra ngoài. Anh chàng bàn với cô nhân tình thuê luôn cái chung cư cách 4 tầng vợ chồng anh chị ở. Đó là một khu chung cư mini, giá cả khá rẻ, thuận tiện. Vậy là, anh vẫn đi làm về nhà đầy đủ, vẫn có mặt đúng giờ, tối chẳng đi đâu xa. Hôm nào anh cũng xung phong đi đổ rác… Vợ chẳng có lí do nào mà nghi ngờ.
Vợ anh Ninh không hề hay biết rằng, anh chỉ cần bấm thang máy vài tầng là lên với người tình. Vậy là tranh thủ ôm, hôn thoải mái. Ra khỏi nhà anh vẫn còn mặc quần đùi, áo cộc, có khi còn cởi trần nên vợ chẳng chút nghi ngờ. Nếu vợ ới gọi, anh chỉ cần nhanh chóng xuống tầng, về nói với vợ vài câu: “Đi đổ rác một tí mà gặp ông tầng bên ông ấy hỏi đủ thứ chuyện, may mà em gọi mới dứt ra về được”. Tất nhiên, chị vợ cũng chẳng hơi đâu mà đi điều tra xem có đúng là gặp ông hàng xóm thật hay không.
Ở chung cư có cái tiện lợi là nhà nào biết nhà đấy, bởi thế anh cứ thi thoảng lại lẻn vào phòng người tình vào một buổi tối thứ 7 vợ về ngoại chơi hay mỗi chiều trong lúc vợ đi chợ cũng chẳng ai hay biết.
Vụ ngoại tình đó diễn ra gần 1 năm trời cho tới một hôm không may anh Ninh bị bảo vệ tòa nhà bắt gặp bước ra từ phòng của người tình. Là bảo vệ, nên người đàn ông đó biết ngay đấy là phòng một cô gái chưa chồng. Ông bảo vệ sinh nghi, kể với cả tổ bảo vệ. Vậy là chỉ vài ngày sau, mọi chuyện vỡ lở, vợ anh khóc cạn nước mắt khi bị chồng làm cho bẽ mặt đến mức đó mà không hề hay biết.
Văn phòng cơ quan – điểm hẹn hò lý tưởng
Cũng áp dụng chiêu “nơi nguy hiểm là nơi an toàn nhất”, anh Kiên dùng chính văn phòng làm nơi “hẹn hò” với cô đồng nghiệp mà hoàn toàn không sợ vợ hay đồng nghiệp biết chuyện.
Hai vợ chồng anh Kiên kinh tế không khá lắm nên nhà chỉ có một cái máy tính. Vợ anh làm giáo viên nên hay phải soạn bài. Trước kia, khi chưa cặp bồ anh cũng hay ở lại cơ quan để làm việc vì tiện có máy tính. Anh làm một mạch cho xong rồi về vì về để cho vợ dùng máy, hai vợ chồng đỡ phải nhường nhau, hoặc thức đêm đợi người kia xong việc. Chính vì thói quen đó nên giờ đây, khi anh Kiên ở lại văn phòng không phải để làm việc thì cũng chẳng có ai hay biết.
Khi đi làm, anh Kiên với cô đồng nghiệp phải lòng nhau nhưng bê ngoài tỏ vẻ ghét nhau ra mặt. Thậm chí anh Kiên còn đóng vai “đàn bà” khi ngồi lê đôi mách nói xấu cô nhân viên đấy. Anh biết thừa, đám đồng nghiệp còn lại chê anh “đàn ông mà đi nói xấu phụ nữ”. Nhưng càng thế anh lại càng mừng. Bởi lẽ kế sách của anh và cô người tình đã thành công. Mọi người càng nghĩ hai người ghét nhau thì anh càng đắc thắng.
Chiều chiều, cô nhân tình cũng ra về như bao đồng nghiệp khác. Nhưng khi đợi tín hiệu của anh là cô ả quay lại và thế là hai bên cứ thoải mái ở văn phòng mà không ai hay biết.
Nhưng đúng là đi đêm lắm có ngày gặp ma, đôi “tình nhân công sở” có ngày bị bắt quả tang tại trận khi người đồng nghiệp cùng phòng quay lại vào lúc tối muộn vì để quên đồ. Sự thật ngọai tình bị phơi bày, cô nhân tình bị chuyển công tác còn anh Kiên cũng lao đao với vợ và cơ quan.


Chủ Nhật, 5 tháng 10, 2014

Thử Lòng Thủy Chung - Dân ca Nghệ Tĩnh - NSƯT Hồng Lựu & NSXS Đình Toàn


Lời bài hát: Thử lòng thủy chung (Dân ca nghệ tỉnh)

Ờ... ơ... chư vừa ra vừa gặp người xinh
Cũng bằng Kim Trọng thì tiết thanh gặp ơ Kiều
Ờ... ơ... vừa ra vừa gặp người giòn
Cũng bằng hoa nở hội bóng tròn mà tốt tươi

Hò... ơ...hò... mang chuông đi đánh đất người, ôm gà đi chọi những nơi anh hùng. Anh đang tìm vợ qua sông, mà em đang tìm chồng thì gặp được anh đây. Trước nhờ nguyệt lão se dây mà sắt cầm tình ơ hảo thì đó đây một nhà...

Hò... ơ... hò... chứ nghe tin anh đau đầu chưa khá, em băng rừng bẻ lá về xông, chư ước mần răng cho đây vợ đó chồng, đổ mồ hôi ra em ơ quạt mà, thì gặp hội nắng nồng mà em che ơ....


Ngẫm lời ra thật dễ nghe, chư anh đây còn ngại ai kia hững hờ ơ sợ rồi anh đến giàn hoa thì hoa kia đã nở, anh đến bến đò thì đò đã sang ơ sông, chư anh đến tìm em thì em đã lấy ơ chồng, mà em yêu anh như rứa thì hỏi có mặn nồng lấy chi...

Ờ... ơ... anh đến giàn hoa, hoa đến thì thì hoa phải nở, mà anh đến bến đò đò đầy thì đò phải sang sông, chứ đến duyên em thì em phải lấy chồng, mà em yêu anh ơ được rứa chư mặn nồng thì tuỳ anh...

Ơ... hơ... ơ...hơ... thà trước em nói không thương anh thì thôi, sao em đã nói thương anh rồi, chứ anh về làm một cái nhà to, một cái nhà nhỏ. Cái nhà to mùng che sáo bỏ, mà cái nhà nhỏ thì gian trong phòng ngoài, chư bây giờ em đã nghe ai để mùng hư, sáo ơ gãy mèn hắn sai đằng ơ mèn...

Ờ... ơ... chư khi em chưa có chồng thì anh nỏ dốc lòng gắn bó, dừ em có chồng rồi thì anh đón ngõ trao thư, chư ngải nhân nhân ngải chi dừ, gái có chồng rồi như thể có bùa trừ mà trao ơ tay...

Trước thì bạn nói bạn ơ thương cau tôi giành để rồi mi trên ơ buồng, trầu tôi giành để rồi mi ngoài ơ nương, tiền thì buộc chạc rồi mi trong rương, lợn tui ụt ịt rồi mi trong chuồng, chọng thì đục sẵn rồi mi trong buồng...

Dừ thì bạn nói bạn không thương, cau chanh hạt trên ơ buồng, trầu thì rụng cuống ngoài nương, ơ tiền thì đứt chạc trong rương, ơ lợn thì bỏ cám trong chuồng, chư chọng thì bỏ mốôc trong buồng, bạc tình chi rứa bạn, chi bạc tình ơ rứa bạn...

Chư thương anh lắm anh ơi, chư nhớ anh lắm anh ơi, chư thương đáo để khúc nhôi, chư nhớ ngao ngán trần đời, thương cí thuốc gói nì trầu cơi, chư nhớ cí thuốc mở trầu mời, mới vắng mặt một hồi, mà cí trán tui hắn đổ mồ hôi, chư trong cí ruột đã nóng sôi, chư bưng cơm ăn nỏ được, bưng nước uống không trôi, chư cầm lấy đụa thì đụa rớt, mà lấy đọi thì đọi rơi, chư ra tui ngong đất ngó trời, chư ra tui nhìn ngược ngó ơ xuôi, chư cha tui mì hỏi: tại mần răng rứa con ơi? chư mẹ tui cũng hỏi: chư tại mần răng rứa con ơi? Tui mì lặng lặng tui trả lời: vì tui thương anh vô kể, mà thiếp nhớ chàng ơ vô kể...

Người ơi... ơ... chư hôm qua anh đi trước cửa nhà nàng, thấy cha mẹ nàng đập nàng nàng rồi khóc nàng than, chư nhà nàng cửa sổ song loan, anh muốn vô ghé lưng chịu trận thì đòn oan cho nàng...

Ờ... ơ... chư cơm em ăn hai bát bát ăn bát ơ để, mà đụa em so hai đôi thì đôi đứng đôi nằm. Ví dù thầy mẹ có đánh đập em chín chục một trăm, đập rồi em đứng dậy mà em vẫn nhất tâm thương ơ chàng...

Người ơi... trăm năm đá nát vàng phai, đốt chùa không tội bằng sai lời nguyền. Ờ... ơ... chư bao giờ Hồng Lĩnh hết cây mà sông Lam hết nước thì đó với đây mới hết ơ tình...!

Thương Ơi Điệu Ví - Ca sĩ: Thành Lê



Lời bài hát: Thương Ơi Điệu Ví

Này là bạn tình ơi ....Sông La quấn quýt Núi Hồng nên chi con cò trắng cũng phải lòng câu ca

Mẹ sinh ra em để em ru lời dịu ngọt
Mẹ sinh ra em để em hát giọng đò đưa
Câu hát yêu thương đưa em về trong nỗi nhớ
Nỗi nhớ sao mà da diết thế
ơi câu ca ghét ngọt ghét thương
Ơi câu muối mặn gừng cay
Dù đi đâu hay về đâu một điệu ví thương nối khoảng trời xa cách
Lời em hát nỗi niềm ai mà người ơi nghe câu ví dặm
Nghĩa dài trăm năm khúc hát quê nhà.

Mẹ sinh ra em.......
Mẹ sinh ra em.......
Câu hát quê hương đưa em về trong nỗi nhớ
Nỗi nhớ..............
ơi câu ca chín nhớ mười thương
Nghe ngọt ngào hương toả đầy vơi.

Dù đi đâu hay về đâu....

Núi Hồng cứ gọi Sông La
Mà nên chi con cò trắng ơ ơ... cũng phải lòng câu ca.

HÁT KHUYÊN - Giữ Vẹn Thuỷ Chung - Ca Sĩ: Phương Thanh



Dân ca Xứ Nghệ (Một lòng đợi bạn)




Lời bài hát: Một lòng anh đợi

I. Người ơi ...ơ..., chứ một lời thề không duyên thì nợ, mà hai lời thề không vợ thì (ơ) chồng, mà ba lời thề khơi núi ngăn sông, em nhớ theo anh cho trọn ơ ... đạo, kẻo luống công anh đợi ...ơ... chờ.

Anh ra đi đá mềm chân cứng, em ở nhà hãy vững như đồng, dù gió bấc mưa đông em xe tròn chiếu lại, con thuyền đạo ngại vững tay lái đồng tâm, cho tình nghĩa ngàn năm ... trọn lời ước nguyện.

Ta thương nhau bằng trời bằng biển, anh xa em như bến xa thuyền, dù bá ngả tùng nghiêng anh một lòng đợi bạn, tình sâu nghĩa nặng dù đá nát vàng phai, lời thề chẳng đơn sai một lòng giữ vẹn.

II.Anh ra đi đá mềm chân cứng, em ở nhà hãy vững như đồng, dù gió bấc mưa đông em xe tròn chiếu lại, con thuyền đạo ngại vững tay lái đồng tâm, cho tình nghĩa ngàn năm trọn lời ước nguyện.

Ta thương nhau bằng trời bằng biển, anh xa em như bến xa thuyền, dù bá ngả tùng nghiêng anh một lòng đợi bạn, tình sâu nghĩa nặng dù đá nát vàng phai, lời thề chẳng đơn sai một lòng giữ vẹn.

Năm canh em thức (ơ) trọn để gan héo ruột khô, đêm em đứng em chờ như mong tằm nhả kén, bao nỗi niềm anh chờ mong. Hỡi người ơi ... đã thương nhau dù cho chớp bể mưa nguồn, lòng anh giữ vẹn lời nguyền, tình anh ... giữ vẹn ...thủy chung.

Thứ Bảy, 4 tháng 10, 2014

Phụ Tử Tình Thâm - Dân ca Nghệ Tĩnh - NSƯT Hồng Lựu


Phụ tử tình thâm

Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ mẹ kính cha
Lo tròn chữ hiếu mới là đạo con

Phụ tử tình thâm
Công thầy rồi nghĩa mẹ
Đừng có tiếng tăm chi nặng lời
Đừng cả tiếng dài hơi
Nói mẹ cha sao nên
Mà cãi mẹ thầy sao phải

Ơ… đêm nằm nghĩ lại
Nhớ đến đến cội thung uyên
Công cù lao ai đền
Nghĩa sinh thành ngày trước
Khi ăn cơm rồi bát nước
Ước phụ tử tình thâm
Thầy đói rách nợ nần
Mẹ cũng đói rách nợ nần
Cũng vì con thơ ấu

Dừ phụ trải trắc mẫu
Rồi trắc trải khó khăn
Con ở có thủy có chung
Được phụ từ tử hiếu
Mà được phụ từ tử hiếu
Dăm ba cành đào liễu
Sáu bày quả nam nhi
Thầy chưa được nhờ chi
Mẹ cũng chưa được nhờ chi
Đền công ơn cho đáng
Công mẹ thầy cho đáng

Rồi mười ngày chín tháng
Mẹ thức dục nén thai
Con nên một nên hai
Thầy ấp iu bồng bế
Mẹ ấp iu rồi bồng bế
Con con nên ba nên bốn
Con tríu mẹ chưa rời
Đứa sáu bảy ăn chơi
Con chín mười khôn nậy
Mà đứa chín mười khôn nậy

Ơ … giừ thầy chưa được cậy
Mẹ cũng chưa được nhờ
Giừ mẹ đang phải lo đứa mánh khăn tấm áo
Đứa mánh quần ơ tấm yếm
Con mười lăm mười bảy
Con ăn học dùi mài
Đứa mười chín đôi mươi
Lo chăm xa dựng họp
Lo cửa nhà dựng họp

Khi hoa cười ngọc nở
Chốn đào liễu sung vầy
Thầy mơ tưởng đêm ngày
Ước dâu hiền thấy ước mà rể hiền
Ước dâu hiền mẹ ước mà rể thảo

Ơ… Thánh hiền là đạo rồi khuất bóng từ bi
Con có lỗi điều chi xin mẹ thầy xá quá
Con đừng ở cậy thượng rồi át hạ
Ở ra dạ khinh thường
Con đừng đứa ghét thương
Cũng nhấp giai chi tử
Cũng giai bằng chi tử

Giừ trong sách có chữ
Con mới phải trông vào
Thầy một tuổi một cao
Mẹ một tuổi một già
Con đừng có bấc chì nặng nhẹ,
Chớ có bấc chì nặng nhẹ.

Con ở gần thầy mẹ
Phải xây đắp vun trồng,
Khi vợ dại thì có chồng
Phải vào ra thăm viếng,
Phải đi về thăm viếng.
Khi đồng quà chữ bánh
Khi bún sốt lòng tươi
Ta nâng giấc cho người
Kẻo mai rồi tạ thế
Mai sau rồi ta thế

Ơ… rồi một mai bách tuế ra cây úa lá vàng
Lá rụng cội đại ngàn
Con tìm mô được nựa
Mà con muốn tìm mô được nựa
Khi cúng hương cúng lửa
Khi vào bái ra quỳ
Dừ đặt mâm lên thì nỏ thấy thầy mẹ ăn chi
Chỉ thấy ruồi với ruồi
Mà chỉ thấy ruồi với kiến

Chiêm bao tưởng đến
Dù than vắn thở dài
Thầy không đoái không hoài
Mẹ cũng nỏ đoái nỏ hoài
Thật là phụ từ tử hiếu
Ai ơi làm con trọn đạo
Nhắc ai ghi lòng… à á à ơi…

Nhất Tâm Đợi Bạn - Dân Ca Nghệ Tĩnh



Nhất Tâm Đợi Bạn (Dân Ca Nghệ Tĩnh)



Liên hoan dân ca ví dặm 2013

những Ca Khúc Hay Nhất Của BÙI LÊ MẬN [HD Official]


Lời bài hát: Em Vẫn Chờ Anh
em vẫn chờ anh dưới giàn hoa tím,mong nhớ anh về như đồng nắng mong mưa ,như cây khô vẫn chờ đợi lá,như giàn hoa mong nhớ sương đêm,như 1 cánh chim chao mình trên biển,chờ con nước lên
anh đến tìm em dưới giàn hoa tím,anh bít em chờ như đồng nắng mong mưa,như rừng cây vẫn chờ đợi gió,như giàn hoa mong nắng ban mai,như 1 cánh chim muôn chân trời xa thẳm tìm về bên em.
Ta yêu nhau nắng mưa ko hề phai,ta thương nhau như muối 3 năm muối đương còn mặn,như gừng 9 tháng cay hỡi còn cay.
ta yêu nhau như tình we ta đó ,như dòng sông Lam xanh mãi núi Hồng này,như dòng sông Lam xanh mãi quê hương này.

Lời bài hát: Giận Mà Thương
"Em xa anh nghe câu dân ca
Giận mà thương sao mà da diết thế
Ôi câu ca nặng tình nặng nghĩa
Có lúc nào anh giận em không.

Chứ có lúc nào em giận anh không
Để thương suốt cả ngày em giận
Khi xa nhau đến ngàn vạn dặm
Giận chẳng còn mà thương rộng dài thêm.

Em nhớ ngày em nhớ đêm
Giận mà thương cháy lòng em đỏ
Thương mà giận dễ gì đã có
Em chỉ tìm thấy ở mình thôi.

Một nắng hai sương đội trời đạp đất
Bao vất vả bàn tay em lo hết
Bao đổi thay anh chưa thể hiểu
Ôi câu ca rằng giận mà thương, mà thương.

Anh lại đi khắp mọi nẻo đường
Mang câu ca và tình yêu thắm nồng
Khi trở gió anh vẫn ấm
Bởi giận rồi cũng chỉ để thương thêm."

Câu Đợi Câu Chờ

Ngày ấy, bên bờ Sông Lam anh nghe câu hò ví dặm về một đời anh đi xa, để ngàn lần anh nhớ mãi. Ngày ấy, con đò đưa tiễn một người lữ khách qua sông, người ơi sao mà sâu nặng, câu thương câu đợi câu chờ.
Nay anh trở về bên dòng sông Lam, con đò vẫn nguyên dòng sông còn đó, câu hò quê mình mộc mạc mà thương, ngày xưa anh mang đi khắp nẻo đường, câu hò ví dặm cho anh đầy mơ ước.
Nay anh trở về bên dòng sông Lam, con đò vẫn nguyên dòng sông còn đó, câu hò quê mình mộc mạc mà thương, ngày xưa anh mang đi khắp nẻo đường, câu hò ví dặm anh thương....anh thương trọn đời.
Lời bài hát: Ở Hai Đầu Nỗi Nhớ
Có một không gian nào đo chiều dài nỗi nhớ,
Có khoảng mênh mông nào sâu thẳm hơn tình yêu.
Ở đầu đây nỗi nhớ anh mơ về bên em,
Ngôi sao như xuống thấp cho ta gần nhau thêm.

Đêm nghe tiếng mưa rơi
Đếm mấy triệu hạt rồi mà chưa vơi nỗi nhớ
Ở hai đầu nỗi nhớ
Yêu và thương sâu hơn
Ở hai đầu nỗi nhớ
Nghĩa tình đằm thắm hơn

Có một không gian nào đo chiều dài nỗi nhớ
Có khoảng mênh mông nào sâu thẳm hơn tình yêu
Ở đầu đây nỗi nhớ anh mơ về bên em
Ngôi sao như xuống thấp cho ta gần nhau thêm

( Đêm nghe tiếng mưa rơi
Đếm mấy triệu hạt rồi mà chưa vơi nỗi nhớ
Ở hai đầu nỗi nhớ
Yêu và thương sâu hơn
Ở hai đầu nỗi nhớ
Nghĩa tình đằm thắm hơn) 2 lần

Về Hà Tĩnh Người Ơi

Có nơi mô như miền quê ta.Miền đất quanh năm bao mùa nắng gió,thương cha một đời gập ghềnh bờ đê,nắng trũng hai vai mưa thâm mắt cá,cho cây lúa vẫn xanh dưới trời chang chang.Có nơi mô như người quê ta,thương nhau quả cà cùng chia làm ba,yêu nhau em gửi qua câu dân ca sông La có cạn núi Hồng hết cây,thì em vẫn nỏ hết tình.Về Hà Tĩnh người ơi,về trong nao nao những ngày xa cách,về trong xôn xao cánh đồng mùa gặt,em ngừng tay đón gió chiều sắp qua,gửi bông lúa trắng cho người đi xa.Về Hà Tĩnh người ơi,về cho em lo bữa cơm sớm tối,một bát chè xanh đậm nghĩa ân tình,là vị quê hỡi người
Xem toàn bộ
     Neo Đậu Bến Quê

Câu đò đưa thầm gọi, tôi ghé về tuổi thơ
Người xưa đâu xa vắng, ai đưa tôi qua đò
Ngô mướt dài bãi quê, gió chiều chiều rượi mát
Đàn trâu chậm ngoài đê, vẫn đi về lối cũ.

Xuống đò một mình tôi
Với dòng sông tuổi thơ
Và một giọng đò đưa
Vẫn neo đậu bến mô
Lang thang đi bốn phương trời
Nay về sông quê tắm mát
Sông Lam biết khi mô cho cạn
Đục trong, đục trong nhục vinh hỡi người


Câu đò đưa thầm goi, tôi ghé về tuổi thơ
Vầng trăng non ngơ ngác, theo tôi đi chân trần.
Cây đến kỳ trổ hoa, chuyến đò đầy rời bến
Em hát rằng đến duyên, em lấy chồng năm ấy.

Hát lại giọng đò đưa, như mẹ ru hồn tôi
Điệu buồn và điệu thương, sao cháy lòng đến thế
Sông lam biết khi mô cho cạn, như tình quê hương trong tôi
Sông Lam biết khi mô cho cạn
Người ơi! Đục trong câu hát cháy lòng.

Câu đò đưa thầm goi, tôi ghé về tuổi thơ
Vầng trăng non ngơ ngác, theo tôi đi chân trần.
Cây đến kỳ trổ hoa, chuyến đò đầy rời bến
Em hát rằng đến duyên, em lấy chồng năm ấy.

Hát lại giọng đò đưa, như mẹ ru hồn tôi
Điệu buồn và điệu thương, sao cháy lòng đến thế
Sông lam biết khi mô cho cạn, như tình quê hương trong tôi
Sông Lam biết khi mô cho cạn
Người ơi! Đục trong câu hát cháy lòng

Người về neo đậu bến mô, hồn tôi, bến quê neo đậu…người ơi!



Điệu ví dặm là em



Dieu Vi Dam La Em

Rồi một chiều chợt nhớ Quê hương
Nghe Em hát dân ca Xứ Nghệ
Câu hát ru như một thời thuở bé
Đưa ta về bến bãi tuổi thơ xưa
Điệu ví Quê hương giữa bộn bề bận rộn
Đất Quê mình còn nghèo lắm người ơi
Sao Điệu ví cứ nghĩa tình đến thế
Nao nao lòng … đứa con ở nơi xa.

Mời Anh về Hà Tĩnh
Ơi khúc hát Sông quê
Ai đi xa mô đó…
Nghe thân thương như dòng sông thuở nhỏ
Ai lạ ai quen sao nỡ không về…

Em cứ đùa Anh “nỏ cho” và “nỏ lấy”
Sao mềm lòng ngồi hát để Anh nghe
Khúc Dân ca có từ trong máu thịt
Không thể dối lòng…làm sống dậy một hồn Quê
Tôi viết tặng Em bài ca lần đầu gặp gỡ…
Bởi chia xa không nói được nên lời
Nhưng Điệu ví theo Anh về mãi mãi
Anh cứ mơ hoài Điệu ví dặm là Em.

II.Mời Anh về Hà Tĩnh
Ơi khúc hát Sông quê
Ai đi xa mô đó…
Nghe thân thương như dòng sông thuở nhỏ
Ai lạ ai quen sao nỡ không về…

Em cứ đùa Anh “nỏ cho” và “nỏ lấy”
Sao mềm lòng ngồi hát để Anh nghe
Khúc Dân ca có từ trong máu thịt
Không thể dối lòng…làm sống dậy một hồn Quê
Tôi viết tặng Em bài ca lần đầu gặp gỡ…
Bởi chia xa không nói được nên lời
Nhưng Điệu ví theo Anh về mãi mãi
Anh cứ mơ hoài…Điệu ví dặm là Em
Anh cứ mơ hoài ……Điệu ví dặm là Em.


Trở về xứ Nghệ ca sĩ Bùi Lê Mận


Lời bài hát: Trở Về Xứ Nghệ

nhạc:NSUT Tiến Dũng;Thơ:Thạch Cầu(Đặng Ngọc Thăng)

Trở về xứ Nghệ, trở về chốn xưa

Nghe lời gió thổi, đếm từng hạt mưa

Muối vẫn mặn, gừng vẫn cay

Câu ca mẹ bao đời hằng ru
Tắm nước sông quê, nghe câu ví *

Chốn quê nhà, cảnh cũ còn đây

(Xứ Nghệ ơi, sông Lam ơi

Một thời để thương một thời lưu luyến

Nhớ tuổi ấu thơ vui sướng nghịch đùa

Mẹ cha rượt đuổi, làng xóm đuổi

Dại mới thành khôn được bây giờ

Nhớ về tuổi học trò

Chung sánh trưa gáo dừa ta vục nước

Nay bâng khuâng dạo bước

Xứ Nghệ ơi về lại tuổi thơ 

Thiếp giấc ngủ trưa, tiếng võng đưa

Mặt đời muôn nẻo xa muôn nẻo 

Ví * tiếng quê, lịm câu hò

Quê mình thương, sông Lam ơi

Hạt phù sa nuôi mình khôn lớn

Dẫu đi muôn phương suốt * trường

Bể dâu cuộc đời bao thay đổi

Nặng nghĩa tình quê nhớ... bồi hồi )

Cánh Võng Mẹ Ru_ Tố Nga


Cánh Võng Mẹ Ru

Bao năm trở lại quê nhàMẹ không còn nữa, nhưng mẹ là quê hương.
Vẫn hàng tre biếc xuân trường
Vẫn bờ cát trắng hàng dương thuở nào.

Nương khoai ruộng lúa thấp cao
Sông lam một dãi sóng xao, sóng xao đôi bờ
Đường làng gợi nhớ ngày xưa
Chân trần mẹ bước nắng trưa hanh gầy.
Mẹ ơi con đã về đây
Làng quê còn đó, mẹ giờ nơi nao?
Đói khổ cháo rau,
áo nâu một thời mong manh gió.
Con lại về nhà xưa
Trên võng đung đưa trở lại tuổi thơ
Vẫn thấy bơ vơ vì không còn mẹ.
Cho dù mái tóc con điểm sương cuộc đời.

Nương khoai ruộng lúa thấp cao
Sông lam một dãi sóng xao, sóng xao đôi bờ
Đường làng gợi nhớ ngày xưa
Chân trần mẹ bước nắng trưa hanh gầy.
Mẹ ơi con đã về đây
Làng quê còn đó, mẹ giờ nơi nao?
Đói khổ cháo rau,
áo nâu một thời mong manh gió.
Con lại về nhà xưa
Trên võng đung đưa trở lại tuổi thơ
Vẫn thấy bơ vơ vì không còn mẹ.
Cho dù mái tóc con điểm sương cuộc đời.

Con đi muôn dăm quê người
Cũng từ cánh võng lời ru mẹ hiền…

Thứ Năm, 25 tháng 9, 2014

LUẬN CHUYỆN LĂNG NHĂNG CỦA ĐÀN ÔNG
Đàn ông yêu nhiều, thì bị phụ nữ mắng là lăng nhăng. Phụ nữ khó hiểu lắm, vô cùng khó hiểu. Mắng là mắng vậy thôi, chứ đàn ông không yêu nhiều, thì lại bị xem là khờ khạo.

Sinh thời, cụ Tú Xương phán “Một trà, một rượu, một đàn bà - Ba thứ lăng nhăng nó quấy ta - Chừa được thứ nào hay thứ ấy - Có chăng chừa rượu với chừa trà”. Cụ đỉnh đỉnh đại danh, phán một phát : rượu, trà và đàn bà lập tức được mặc định là những thứ lăng nhăng.
Mỗi thời mỗi khác, nên lăng nhăng hôm nay cũng khác lăng nhăng hôm xưa. Trong bài viết này, mình chỉ luận bàn những thứ lăng nhăng của cụ Tú. Mặc dù vẫn biết, ngoài trà, rượu và đàn bà còn hàng tỷ thứ lăng nhăng khác…
1. Mình đọc những chuyện về trà của nhiều nhà văn nổi tiếng, ong hết cả đầu. Loại phàm phu như mình, trà nào cũng là trà. Thi thoảng có thèm trà Bắc, do cơ quan hay pha uống, mình uống ké nên ghiền. Còn lại, trà gì cũng là trà.
Thi thoảng, bạn bè rủ đi uống trà, hình như sang trọng gọi là thưởng trà hay ngoạn trà. Mình thấy bạn ngồi chén trà, chén ấm, hãm nước, rót vòi cao đầy trịnh trọng, mình điên hết người. Bởi trà nào cuối cùng không để uống?
Hôm mưa rảnh, nằm đọc Trà Kinh, mới biết phức tạp vô cùng. Trà phải được trồng ở đâu, lấy nước pha ở đâu, cách đun nước thế nào, cách thức pha... Loạn hết người.
Mình bao năm ở phố, chỉ uống trà đá là nhiều. Lâu trước, trên một tờ tạp chí khổ nhỏ, có bài luận về trà đá, đọc buồn cười chết mất. Đã gọi là trà đá thì có gì mà luận. Một ít nước cốt trà, pha với một tá nước máy, xong bỏ đá vào ly, rót ra rồi…uống. Luận là luận ra sao, văn hóa là văn hóa cái gì. Đâu phải thói quen nào cũng trở thành văn hóa được. Đời sống nhiều rối rắm, cái gì tiết chế cho qua được, thì cứ nhẹ lòng mà cho qua. Chứ chuyện ghì cũng gán ghép rồi biến nó thành quan trọng thì, biết sống được bao lâu mà cứ lo với lắng.
Vậy thì tại sao trà lại đươc cụ Tú xếp vào hạng lăng nhăng (?!). Ông anh nổi danh của mình bảo, có lẽ cụ Tú ám chỉ chuyện mấy ông nhà Nho (như cụ), ỷ có chữ có nghĩa, suốt ngày mượn trà ngồi tán chuyện lăng nhăng, phí phạm thời gian. Trong lúc, người khác chân lấm tay bùn quanh năm để mong được ấm no, đủ đầy. Chứ bản thân trà thì có gì đâu mà lăng nhăng.
May là, mình không dính cái lăng nhăng này. Mặc cho nghe phong thanh câu, “Làm trai biết đánh tổ tôm/ Uống trà Chính Thái, ngâm Nôm Thúy Kiều”. Nếu xét chuyện giới tính kiểu này, thì mình chịu vậy. Vui thôi, mỗi thời một quan niệm khác nhau, ngay cả vùng miền quan niệm còn khác biệt thì nói gì là thời thế.
2. Rượu, vốn dĩ được xem như là chuyện của đàn ông. Mỗi đàn ông có một kiểu uống rượu khác nhau. Đàn ông phàm phu, uống rượu lấy say. Đàn ông không phàm phu, lấy rượu cầu vui. Mặc cho, đàn ông phàm phu hay không phàm phu thì mỗi lần uống rượu đều chuếnh choáng.
Xưa, các cụ uống rượu cầu kỳ thế nào, mình đọc sách cũng mường tượng được. Mình còn nghe cả chuyện, cụ đại thi hào Nguyễn Tuân đương uống rượu bên này, phát hiện phía bên kia có bạn quen, cụ bưng cốc sang chào bạn. Vừa thay, hôm ấy trời có mưa. Cụ một tay cầm dù, một tay bưng rượu, sang đến bên kia chào bạn, mặc cho có dù người cụ vẫn ướt nhẹp. Hóa ra, cụ lấy dù che rượu, còn mình vẫn đi đầu trần. Mình hậu sinh, không dám xét chuyện tiền bối. Nên thôi, mình cứ nghĩ quý rượu như cụ Nguyễn đã thuộc dạng cự phách rồi.
Nay, ngồi uống rượu chủ yếu là vui. Nói như một ông anh trong lần gặp mặt ở Vũng Tàu, thì “Uống rượu quan trọng nhất là món nhân sự”. Tức là, được ngồi với ai, còn rượu gì cũng xong. Mình cực khoái chi tiết này.
Mình có loại rượu mình thích, nhưng loại rượu mình không thích mình vẫn cứ uống như không. Đâu có sao, quan trọng là vui. Đời sống mà không vui thì còn gì là đời sống. Thế nên, ngoài chuyện vui gia đình, vui công việc… thì vui nhất là được ngồi uống rượu với tri âm.
Uống rượu với tri âm, không cần rào trước đón sau, không cần nhìn ngang ngó dọc, không cần xem mình có thất lễ hay nói bậy bạ gì không(?!). Hãi nhất là ngồi uống rượu với những người không tri âm. Cứ dạ dạ, vâng vâng, cười cười, gật gật… như một thằng dở hơi, chán không tả.
Phụ nữ, phần nhiều là không thích những người uống rượu. Phần ít còn lại là cực ghét. Bởi phụ nữ không thể hiểu, cơn say nó thú vị thế nào. Tất nhiên, phần luận này không liên quan đến những ông uống rượu say sáng chiều tối khuya, say xong lại lôi vợ ra “tẩn”.
Phụ nữ không thích đàn ông uống rượu, là bởi phụ nữ chưa bao giờ biết được cảm giác khi say nó thú vị như thế nào. Đang ngồi thế này, tự dưng thấy người mình lâng lâng sung sướng, cảm giác cực kỳ tươi mới. Thấy bạn bè đáng yêu hơn, thấy đời sống mới mẻ hơn, thấy gã bạn ngồi kề đáng thương hơn. Tự dưng thấy mình ăn nói cũng có duyên hơn, vẻ điển trai lại càng quyến rũ hơn.. Y như là cơ thể tiết ra một loại chất kích thích khiến mọi thứ trở nên lung linh đầy huyền diệu. Mỗi lần say, cảm giác lại khác nhau. Nói chung là, rất đã đời.
Sau cơn say thì phải mệt rồi. Nhưng điều đó có nghĩa lý gì chứ, bởi chúng ta không mệt vì chuyện uống rượu, thì có hàng tỷ chuyện khác khiến chúng ta mệt mỏi còn hơn cả uống rượu. Quan tâm mà làm gì, chỉ là chuyện vặt của cuộc sống thôi.
Còn vì sao uống rượu lại lăng nhăng(?!). Ai mà biết được, thắc mắc thì cứ đi gặp cụ Tú mà hỏi.
3. Đàn bà, mình thích gọi là phụ nữ hơn. Đời sống có thể thiếu trà, thiếu rượu nhưng tuyệt nhiên không thể thiếu phụ nữ. Phụ nữ giúp cho chúng ta cảm thấy cuộc đời này đáng sống, phụ nữ giúp chúng ta cảm nhận được sự tồn tại của chính mình.
Ai cho ta đau thương. Đương nhiên, phụ nữ cho ta đau thương.
Ai cho ta hạnh phúc. Đương nhiên, phụ nữ cho ta hạnh phúc.
Ai cho ta hoan lạc. Đương nhiên, phụ nữ cho ta hoan lạc.
Tất cả những cung bậc cảm xúc mà chúng ta đang được thụ hưởng, đều do phụ nữ mang lại cả. Cội nguồn của niềm vui, gốc rễ của nỗi buồn, ngoài phụ nữ ra thì không ai có thể tạo nên tuyệt vời hơn.
Chúng ta không thể nào lớn lên một cách tuyệt đối nếu không có phụ nữ. Ấu thơ có niềm vui trẻ dại, trưởng thành có sự viên mãn của thời gian. Phụ nữ quy chuẩn điều này.
Được sinh ra để làm phụ nữ là một điều may mắn. Thế nên, đàn ông được phụ nữ yêu thương chính xác phải gọi là may mắn của may mắn.
Không có phụ nữ, đàn ông cầu danh để làm gì (?!). Không có phụ nữ, đàn ông bạc mặt xoay chuyện cơm áo gạo tiền, chức vị, ghế ngồi… để làm gì (?!). Không có phụ nữ, đàn ông tỏ ra mạnh mẽ để làm gì (?!). Thậm chí, không có phụ nữ thì đàn ông cần gì phải ủi áo trước khi mặc, là quần trước khi đi làm, đánh giầy để bước ra đường, rắp tâm đổi cái ô tô xịn… để làm gì.
Đại khái, không có phụ nữ thì đàn ông hoàn toàn không có động cơ và mục đích để làm bất cứ chuyện gì cả. Không có phụ nữ, đoán chắc gã đàn ông nào cũng như gã đàn ông nào. Sáng không cần đánh răng, chiều không cần phải tắm, tối không cần phải sửa lại chiếu giường. Đàn ông không có phụ nữ, đàn ông trở nên vô duyên đến tồi tệ.
Không có phụ nữ, chữ nghĩa xuất hiện để làm gì. Ngôn ngữ hiện hữu để làm gì. Không có phụ nữ, đàn ông không có nhu cầu trò chuyện cùng nhau, cũng không cần phải giữ gìn ý tứ cùng nhau.
Không có phụ nữ, đàn ông chắc chắn trở nên hoang dại. Lịch sự mà làm gì, chỉn chu mà làm gì, tử tế mà làm gì, nghiêm túc mà làm gì, đứng đắn là làm gì... Không nhẽ, đàn ông diễn để cho đàn ông xem. (Hẳn là, vẫn có đàn ông diễn cho đàn ông xem, nhưng số này ít thôi. Với lại, không phải là đối tượng trọng tâm, nên mình không bàn đến).
Có phụ nữ, đàn ông mới cần phải chứng tỏ nhiều thứ, cốt yếu là để mình trở thành điểm sáng trong mắt phụ nữ. Mình thề ấy, nếu không có phụ nữ, cụ Nguyễn Công Trứ không nhất thiết phải tuyên bố “Đã mang tiếng ở trong trời đất/Phải có danh gì với núi sông”…
Có phụ nữ, đàn ông mới có điều kiện để được chiều chuộng, che chở, chăm sóc và bảo vệ. Có phụ nữ, thì đàn ông mới được nên người. Mình chưa thấy gã đàn ông nào nên người khi chưa có vợ cả.
Ông anh mình hay nói rằng, “Tính anh ngộ lắm, yêu cô nào là sợ ngay cô ấy”. Mình im im, cười cười. Chứ không nhẽ mình phản bác, “Vậy thì có gì ngộ, như em ấy, chưa kịp yêu em đã sợ rồi. Còn được yêu, phải chính xác gọi là chết khiếp”.
Đàn ông yêu nhiều, thì bị phụ nữ mắng là lăng nhăng. Phụ nữ khó hiểu lắm, vô cùng khó hiểu. Mắng là mắng vậy thôi, chứ đàn ông không yêu nhiều, thì lại bị xem là khờ khạo, là đàn ông lăng nhăng.
Lăng nhăng không phải là thói quen xấu, lăng nhăng chỉ là một kiểu chứng tỏ giá trị bản thân của đàn ông thôi. Mà mình nói thiệt, đàn ông tài hoa thì mới lăng nhăng được. Lăng nhăng có đẳng cấp của lăng nhăng, mấy anh chàng tán gái lừa tình không thể được gọi là lăng nhăng. Bởi ai lại nhân chuyện lăng nhăng để đi lừa đảo phụ nữ để thu về một món lợi nào đó.
Nhiệm vụ lớn nhất của phụ nữ, chỉ cần xinh đẹp là đủ. Xinh đẹp để đàn ông lăng nhăng. Đàn ông càng lăng nhăng, phụ nữ càng có cơ hội để minh chứng tầm quan trọng của chính mình chứ. Đàn ông mà nghiêm túc hết, thì phụ nữ đẹp hóa ra không phải là đang chịu thiệt thòi hay sao.
Riêng về chuyện này, mình nghĩ cụ Tú đang tán dương phụ nữ (!?). Mà biết đến khi nào, mình mới có thể vướng vào cả ba thứ lăng nhăng nào cùng lúc, nhỉ?


Thứ Sáu, 22 tháng 8, 2014

THƯ GỬI CON

Con yêu dấu!

Đời người phúc họa vô thường! Không một ai biết trước mình sẽ sống được bao lâu. Có một số việc tưởng nên sớm nói ra thì hay hơn.
Cha là cha của con, nếu cha không nói với con, có lẽ không ai nói rõ với con những điều này!
Những lời khuyên để con ghi nhớ này, là kết quả bao kinh nghiệm xương máu, thất bại đắng cay trong cuộc đời, mà bản thân cha đã trải nghiệm. Nó sẽ giúp con tiết kiệm nhiều những nhầm lẫn hoang phí trên bước đường trưởng thành của con sau này.
Dưới đây là những điều con nên ghi nhớ trong cuộc đời:

- Nếu có người đối xử không tốt với con, đừng bận tâm cho mất thời giờ. Trong cuộc đời này, không ai có nghĩa vụ phải đối xử tốt với con, ngoại trừ Cha và Mẹ của con. Nếu có người đối xử tốt với con, ngoài việc con phải biết ơn và trân quý, con cũng nên thận trọng suy xét, vì người đời làm việc gì thường có mục đích và nguyên nhân. Con chớ vội vàng xem đối phương là chân bằng hữu .

- Con có thể yêu cầu mình phải giữ chữ TÍN, nhưng không thể bắt người khác phải giữ chữ TÍN với mình. Con có thể yêu cầu mình phải đối xử TỐT với người khác, nhưng không thể kỳ vọng người khác phải đối xử TỐT với con. Con đối xử người ta thế nào, không có nghĩa là nguời ta sẽ đối xử lại mình như thế ấy, nếu con không hiểu rõ được điểm này, sẽ tự chuốc lấy buồn phiền cho mình mai sau.

- Trên đời không phải không có người nào mà không thể thay thế được, không có vật gì mà nhất định mình phải sở hữu được. Con nên hiểu rõ ở điểm này. Nếu mai sau rủi người bạn đời không còn muốn cùng con chung sống, hoặc giả con vừa mất đi những gì trân quý nhất trong đời, thì con nên hiểu rằng: Đây cũng không phải là chuyện lớn lao gì cho lắm!

- Trên đời này chẳng hề có chuyện yêu thương bất diệt. Ái tình chỉ qua là một cảm xúc nhất thời. Cảm giác này tuyệt đối sẽ theo thời gian, hoàn cảnh mà thay đổi. Nếu người yêu rời xa con, hãy nhẫn nại chờ đợi , để thời gian từ từ gột rửa, để tâm tư mình dần dần lắng đọng thì nỗi đau thương cũng sẽ từ từ nhạt nhòa đi . Không nên cứ ôm ấp hoài niệm mãi cái ảo ảnh yêu thương, cũng không nên quá bi lụy vì tình.

- Đời người ngắn ngủi, nếu hôm nay con đã lãng phí thời gian, mai đây hiểu được thì thấy rằng quãng đời đó đã vĩnh viễn mất rồi! Cho nên càng biết trân quý sinh mạng của mình càng sớm, thì con sẽ được tận hưởng cuộc đời mình càng nhiều hơn. Trông mong được sống trường thọ, chi bằng con cứ tận hưởng cuộc đời mình ngay từ bây giờ.

- Cha không yêu cầu con phải phụng dưỡng cha trong nửa quãng đời còn lại. Ngược lại, Cha cũng không thể bảo bọc nửa quãng đời sau này của con, khi mà con đã trưởng thành và tự lập. Đây là lúc Cha đã làm tròn trách nhiệm của mình. Sau này con có đi xe buýt hay đi xe hơi riêng; ăn súp vi cá hay ăn mì gói, tự con lo liệu lấy.

- Gia đình thân nhân chỉ là duyên phận một đời. Bất luận trong kiếp này chúng ta sống chung với nhau được bao lâu và như thế nào, nên trân quý khoảng thời gian sum họp, gia đình đoàn tụ. Kiếp sau, dù ta có thương hay không, cũng không chắc sẽ còn gặp lại nhau.

- Tuy có nhiều người thành công trên đường đời mà học hành chẳng đến đâu. Nhưng điều đó cũng không có nghĩa là không cần học hành mà vẫn thành công. Kiến thức đạt được do việc học hành, là vũ khí trong tay của mình. Ta có thể lập nên sự nghiệp từ hai bàn tay trắng, nhưng không thể thiếu sự hiểu biết. Nên nhớ kỹ điều này!

- Hơn mười mấy, hai mươi mấy năm nay, Cha tuần nào cũng mua vé số, nhưng đến nay, ngay đến giải 3 vẫn chưa từng trúng. Điều này chứng tỏ rằng: Muốn phát đạt phải siêng năng làm ăn, nỗ lực phấn đấu chứ không phải chờ đợi điều may mắn đến với con. Trên thế gian này không có buổi ăn trưa nào miễn phí cả. Nếu may mắn có đến với con, đấy là điều tốt, còn nếu không thì cũng chẳng có vấn đề gì, bởi tất cả phải dựa vào chính bản thân con.

- Con hãy BIẾT ƯỚC MƠ, nhưng để trở thành hiện thực thì ước mơ đừng xa rời thực tế, đừng hão huyền và ảo tưởng. Con phải LUÔN CÓ NIỀM TIN. Không chỉ là niềm tin vào chính bản thân mình mà con cũng cần có niềm tin vào mọi người, niềm tin vào cuộc sống. Nếu không có niềm tin, con sẽ chẳng thể làm được việc gì. Công việc, cuộc sống đôi lúc sẽ có những khó khăn, trở ngại đòi hỏi con phải LUÔN NỖ LỰC. Để có được những thành công thì không thể thiếu sự cố gắng và say mê, con ạ. Hãy nhớ rằng THÀNH CÔNG KHÔNG PHẢI LÀ MỘT ĐÍCH ĐẾN MÀ LÀ MỘT QUÁ TRÌNH. Vì thế, con hãy tiếp tục ước mơ, tiếp tục tin tưởng và không ngừng nỗ lực, con nhé.



THƯ GỬI CON ĐI THI ĐẠI HỌC
Con yêu quý của cha, suốt mấy tháng qua con vùi đầu vào mớ bài học, bài tập thật là vất vả. Nhìn con nhiều lúc mệt mỏi ngủ gục trên bàn học, lòng cha cũng thấy xót xa vô cùng. Nhưng cuộc đời là như thế con ạ, sống là phải đối diện với những thử thách và vượt qua nó. Rồi con lại bước vào kỳ thi quan trọng của cuộc đời mình với biết bao nhiêu khó nhọc. Khi con vào trường thi, cha chỉ biết cầu chúc cho con được nhiều may mắn để có thể đạt kết quả tốt nhất. Quan sát nét mặt những vị phụ huynh đứng ngồi la liệt trước cổng trường, cha thấy rõ được biết bao nhiêu là tâm trạng lo âu, thổn thức, mong ngóng… của họ. Điều đó là tất yếu vì những đứa con luôn là niềm tự hào to lớn, là cuộc sống của bậc sinh thành.
Con đã tham dự tới mấy đợt dự thi để cốt tìm kiếm cho mình tấm vé an toàn tại giảng đường đại học. Cái sự học khó nhọc không phải của riêng con mà của biết bao bạn bè cùng trang lứa trên khắp mọi miền đất nước. Ngưỡng cửa đại học đối với nhiều bạn là niềm mơ ước, niềm khao khát hay cũng có thể là cơ hội đổi đời, là bước ngoặt của cả đời người. Và con của cha cũng không ngoại lệ, con đã được trải nghiệm sự cạnh tranh quyết liệt đầu đời. Từ nay cha mẹ sẽ buông tay con ra để con tự do khám phá và quyết định cuộc đời mình. Đã đến lúc cha mẹ lui về chỗ đứng của mình để thế hệ con em tiến lên. Nhưng con hãy yên tâm, bên cạnh con cha mẹ luôn hiện diện như những vị cố vấn, như một chỗ dựa tinh thần vững chắc bất cứ khi nào con cần tới.
Kỳ thi đại học vừa rồi thật sự là một cơ hội lớn để con thử sức cùng bạn bè, để con hiểu ra thế nào là sự cạnh tranh trong đời. Một kỳ thi có ý nghĩa quyết định đến những ngã rẽ cuộc đời con người ta. Chính vì thế cha luôn động viên con cố gắng hết sức để sau này khỏi hối tiếc. Và nếu như không may mắn để đạt kết quả trong kỳ thi này thì thật đáng buồn. Nhưng điều đó không sao, bởi lẽ trong mắt cha con luôn là một đứa con đầy nghị lực, đầy chí tiến thủ. Sẽ thật điên rồ nếu con vì nó mà đánh mất cuộc đời mình hay sa vào những hố đen chán nản, những suy nghĩ tiêu cực. Cha mẹ luôn tự hào, rất tự hào về con của cha mẹ, về những gì con đã làm được và cả những gì con chưa thành công.
Có một chân lý mà con cần nhận ra, là “cuộc đời lớn hơn mọi kỳ thi”. Cuộc đời là một canh bạc lớn mà mọi người đều tham gia với một số vốn không ai giống ai. Nếu cả nhân loại này đều như nhau thì cha tự hỏi thế giới này sẽ đi về đâu? Nếu ai ai cũng có một trình độ ngang bằng nhau, một điều kiện như nhau thì chúng ta sẽ dư thừa kỹ sư, bác sĩ nhưng lại thiếu trầm trọng những người thợ thuyền, những người bán buôn. Chính cái chênh vênh của con người mới tạo ra xã hội với muôn màu muôn vẻ của nó.
Có thể con sẽ đạt kết quả thật tốt trong kỳ thi lần này. Điều đó thật tuyệt vời, đó chính là hoa quả ngọt ngào từ chùm rễ khó nhọc của sự học. Cha mẹ sẽ chúc mừng con và ước mong con sẽ có những bước đi thật vững chãi trên con đường mình đã chọn. Nhưng nếu con không thể trúng tuyển vào các nguyện vọng thì con cũng phải hãnh diện về mình. Con phải hãnh diện vì những giọt mồ hôi, những đêm thức khuya để học bài. Con à, một kỳ thi không thể đánh giá được hết những khả năng, thực lực của con người ta, nhất là trong điều kiện giáo dục như ở nước ta. Trong một giới hạn rất hẹp, kỳ thi vừa qua cốt cũng chỉ làm nhiệm vụ tuyển sinh cho đầy chỗ trong trường đại học. Còn sự thành công của mỗi người thì chính thời gian sẽ là trả lời. Đại học không phải là con đường tất yếu dẫn đến thành công, nó chỉ là con đường mòn được nhiều người đi mà thôi.
Hãy tiếp tục cố gắng con nhé. Cha mẹ tự hào về con!

Thứ Tư, 20 tháng 8, 2014

Hình ảnh tham quan động thiên đường và viếng mộ Cụ Giáp của đoàn 10C phía nam trên đường về hội lớp 35 năm


Sơn Vọ 7C răng gống mạ thằng Núi rứa hè(Phim Đường về quê mẹ)
Không dám đâu em còn phải "trả bài"

































Ừ... còn chạy tốt


Thử chút đi ông






Cái gì đây,cái gì đây hởi chị em ?





Hình dưới: Viếng thăm mộ Cụ Giáp của đoàn 10C phía Nam








Hình dưới: Bạn Hợp chiêu đãi đặc sản Vitamin gâu gâu+ Rượi cộc tóc tại nhà Anh chị Công










Cái này thì không run đâu nhá
LỄ HỌP MẶT 30 NĂM:





Lễ họp mặt 35 năm cựu HS 10C NTT-HT tại KS Sailing 20/07/2014


















Cặp đôi MC thật là duyên dáng và chuyên nghiệp

Như chưa hề có lần được ôm(bụng chà bụng)

Hai tay hai cụ không biết dụ cụ nào ?



Ngày nào cũng phải có vài chén:
Lạc nhật tam bôi tửu, Bình minh sổ trản trà , Nhất nhật dâm nhất độ, Lương y bất đáo gia


Hiệu trưởng là Nguyễn Chí ...Chiển 



Mực ... rạch giá hay biển ngang ?

















Bây giờ ta rất sợ  khi mỗi lần buộc phải lôi kéo cái này ...ra



Ôm tý ... ,ồ ...khác xưa nhiều ?







Cứ từ từ....vội gì

Ngầu như  nhà Thầu



Thoát y-Thằng nào cũng béo


Hoa hậu Bãi biển Cửa Lò: Căn cứ số đo chuẩn HHQB là: 88-70-94 thì số đo 3 vòng của 4 TS như sau:
Thu Hồng:123-132-129.Thu Minh: 129-129-126,Thúy Hợp: 125-126-129,Lê Minh: 127-125-129

Tôi trở về úp bụng vào Biển quê







Đoàn viếng thăm ngã 3 Đồng Lộc-Mộ 10 cô gái TNXP: 21/07/2014