Thứ Bảy, 4 tháng 10, 2014

Phụ Tử Tình Thâm - Dân ca Nghệ Tĩnh - NSƯT Hồng Lựu


Phụ tử tình thâm

Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ mẹ kính cha
Lo tròn chữ hiếu mới là đạo con

Phụ tử tình thâm
Công thầy rồi nghĩa mẹ
Đừng có tiếng tăm chi nặng lời
Đừng cả tiếng dài hơi
Nói mẹ cha sao nên
Mà cãi mẹ thầy sao phải

Ơ… đêm nằm nghĩ lại
Nhớ đến đến cội thung uyên
Công cù lao ai đền
Nghĩa sinh thành ngày trước
Khi ăn cơm rồi bát nước
Ước phụ tử tình thâm
Thầy đói rách nợ nần
Mẹ cũng đói rách nợ nần
Cũng vì con thơ ấu

Dừ phụ trải trắc mẫu
Rồi trắc trải khó khăn
Con ở có thủy có chung
Được phụ từ tử hiếu
Mà được phụ từ tử hiếu
Dăm ba cành đào liễu
Sáu bày quả nam nhi
Thầy chưa được nhờ chi
Mẹ cũng chưa được nhờ chi
Đền công ơn cho đáng
Công mẹ thầy cho đáng

Rồi mười ngày chín tháng
Mẹ thức dục nén thai
Con nên một nên hai
Thầy ấp iu bồng bế
Mẹ ấp iu rồi bồng bế
Con con nên ba nên bốn
Con tríu mẹ chưa rời
Đứa sáu bảy ăn chơi
Con chín mười khôn nậy
Mà đứa chín mười khôn nậy

Ơ … giừ thầy chưa được cậy
Mẹ cũng chưa được nhờ
Giừ mẹ đang phải lo đứa mánh khăn tấm áo
Đứa mánh quần ơ tấm yếm
Con mười lăm mười bảy
Con ăn học dùi mài
Đứa mười chín đôi mươi
Lo chăm xa dựng họp
Lo cửa nhà dựng họp

Khi hoa cười ngọc nở
Chốn đào liễu sung vầy
Thầy mơ tưởng đêm ngày
Ước dâu hiền thấy ước mà rể hiền
Ước dâu hiền mẹ ước mà rể thảo

Ơ… Thánh hiền là đạo rồi khuất bóng từ bi
Con có lỗi điều chi xin mẹ thầy xá quá
Con đừng ở cậy thượng rồi át hạ
Ở ra dạ khinh thường
Con đừng đứa ghét thương
Cũng nhấp giai chi tử
Cũng giai bằng chi tử

Giừ trong sách có chữ
Con mới phải trông vào
Thầy một tuổi một cao
Mẹ một tuổi một già
Con đừng có bấc chì nặng nhẹ,
Chớ có bấc chì nặng nhẹ.

Con ở gần thầy mẹ
Phải xây đắp vun trồng,
Khi vợ dại thì có chồng
Phải vào ra thăm viếng,
Phải đi về thăm viếng.
Khi đồng quà chữ bánh
Khi bún sốt lòng tươi
Ta nâng giấc cho người
Kẻo mai rồi tạ thế
Mai sau rồi ta thế

Ơ… rồi một mai bách tuế ra cây úa lá vàng
Lá rụng cội đại ngàn
Con tìm mô được nựa
Mà con muốn tìm mô được nựa
Khi cúng hương cúng lửa
Khi vào bái ra quỳ
Dừ đặt mâm lên thì nỏ thấy thầy mẹ ăn chi
Chỉ thấy ruồi với ruồi
Mà chỉ thấy ruồi với kiến

Chiêm bao tưởng đến
Dù than vắn thở dài
Thầy không đoái không hoài
Mẹ cũng nỏ đoái nỏ hoài
Thật là phụ từ tử hiếu
Ai ơi làm con trọn đạo
Nhắc ai ghi lòng… à á à ơi…

Nhất Tâm Đợi Bạn - Dân Ca Nghệ Tĩnh



Nhất Tâm Đợi Bạn (Dân Ca Nghệ Tĩnh)



Liên hoan dân ca ví dặm 2013

những Ca Khúc Hay Nhất Của BÙI LÊ MẬN [HD Official]


Lời bài hát: Em Vẫn Chờ Anh
em vẫn chờ anh dưới giàn hoa tím,mong nhớ anh về như đồng nắng mong mưa ,như cây khô vẫn chờ đợi lá,như giàn hoa mong nhớ sương đêm,như 1 cánh chim chao mình trên biển,chờ con nước lên
anh đến tìm em dưới giàn hoa tím,anh bít em chờ như đồng nắng mong mưa,như rừng cây vẫn chờ đợi gió,như giàn hoa mong nắng ban mai,như 1 cánh chim muôn chân trời xa thẳm tìm về bên em.
Ta yêu nhau nắng mưa ko hề phai,ta thương nhau như muối 3 năm muối đương còn mặn,như gừng 9 tháng cay hỡi còn cay.
ta yêu nhau như tình we ta đó ,như dòng sông Lam xanh mãi núi Hồng này,như dòng sông Lam xanh mãi quê hương này.

Lời bài hát: Giận Mà Thương
"Em xa anh nghe câu dân ca
Giận mà thương sao mà da diết thế
Ôi câu ca nặng tình nặng nghĩa
Có lúc nào anh giận em không.

Chứ có lúc nào em giận anh không
Để thương suốt cả ngày em giận
Khi xa nhau đến ngàn vạn dặm
Giận chẳng còn mà thương rộng dài thêm.

Em nhớ ngày em nhớ đêm
Giận mà thương cháy lòng em đỏ
Thương mà giận dễ gì đã có
Em chỉ tìm thấy ở mình thôi.

Một nắng hai sương đội trời đạp đất
Bao vất vả bàn tay em lo hết
Bao đổi thay anh chưa thể hiểu
Ôi câu ca rằng giận mà thương, mà thương.

Anh lại đi khắp mọi nẻo đường
Mang câu ca và tình yêu thắm nồng
Khi trở gió anh vẫn ấm
Bởi giận rồi cũng chỉ để thương thêm."

Câu Đợi Câu Chờ

Ngày ấy, bên bờ Sông Lam anh nghe câu hò ví dặm về một đời anh đi xa, để ngàn lần anh nhớ mãi. Ngày ấy, con đò đưa tiễn một người lữ khách qua sông, người ơi sao mà sâu nặng, câu thương câu đợi câu chờ.
Nay anh trở về bên dòng sông Lam, con đò vẫn nguyên dòng sông còn đó, câu hò quê mình mộc mạc mà thương, ngày xưa anh mang đi khắp nẻo đường, câu hò ví dặm cho anh đầy mơ ước.
Nay anh trở về bên dòng sông Lam, con đò vẫn nguyên dòng sông còn đó, câu hò quê mình mộc mạc mà thương, ngày xưa anh mang đi khắp nẻo đường, câu hò ví dặm anh thương....anh thương trọn đời.
Lời bài hát: Ở Hai Đầu Nỗi Nhớ
Có một không gian nào đo chiều dài nỗi nhớ,
Có khoảng mênh mông nào sâu thẳm hơn tình yêu.
Ở đầu đây nỗi nhớ anh mơ về bên em,
Ngôi sao như xuống thấp cho ta gần nhau thêm.

Đêm nghe tiếng mưa rơi
Đếm mấy triệu hạt rồi mà chưa vơi nỗi nhớ
Ở hai đầu nỗi nhớ
Yêu và thương sâu hơn
Ở hai đầu nỗi nhớ
Nghĩa tình đằm thắm hơn

Có một không gian nào đo chiều dài nỗi nhớ
Có khoảng mênh mông nào sâu thẳm hơn tình yêu
Ở đầu đây nỗi nhớ anh mơ về bên em
Ngôi sao như xuống thấp cho ta gần nhau thêm

( Đêm nghe tiếng mưa rơi
Đếm mấy triệu hạt rồi mà chưa vơi nỗi nhớ
Ở hai đầu nỗi nhớ
Yêu và thương sâu hơn
Ở hai đầu nỗi nhớ
Nghĩa tình đằm thắm hơn) 2 lần

Về Hà Tĩnh Người Ơi

Có nơi mô như miền quê ta.Miền đất quanh năm bao mùa nắng gió,thương cha một đời gập ghềnh bờ đê,nắng trũng hai vai mưa thâm mắt cá,cho cây lúa vẫn xanh dưới trời chang chang.Có nơi mô như người quê ta,thương nhau quả cà cùng chia làm ba,yêu nhau em gửi qua câu dân ca sông La có cạn núi Hồng hết cây,thì em vẫn nỏ hết tình.Về Hà Tĩnh người ơi,về trong nao nao những ngày xa cách,về trong xôn xao cánh đồng mùa gặt,em ngừng tay đón gió chiều sắp qua,gửi bông lúa trắng cho người đi xa.Về Hà Tĩnh người ơi,về cho em lo bữa cơm sớm tối,một bát chè xanh đậm nghĩa ân tình,là vị quê hỡi người
Xem toàn bộ
     Neo Đậu Bến Quê

Câu đò đưa thầm gọi, tôi ghé về tuổi thơ
Người xưa đâu xa vắng, ai đưa tôi qua đò
Ngô mướt dài bãi quê, gió chiều chiều rượi mát
Đàn trâu chậm ngoài đê, vẫn đi về lối cũ.

Xuống đò một mình tôi
Với dòng sông tuổi thơ
Và một giọng đò đưa
Vẫn neo đậu bến mô
Lang thang đi bốn phương trời
Nay về sông quê tắm mát
Sông Lam biết khi mô cho cạn
Đục trong, đục trong nhục vinh hỡi người


Câu đò đưa thầm goi, tôi ghé về tuổi thơ
Vầng trăng non ngơ ngác, theo tôi đi chân trần.
Cây đến kỳ trổ hoa, chuyến đò đầy rời bến
Em hát rằng đến duyên, em lấy chồng năm ấy.

Hát lại giọng đò đưa, như mẹ ru hồn tôi
Điệu buồn và điệu thương, sao cháy lòng đến thế
Sông lam biết khi mô cho cạn, như tình quê hương trong tôi
Sông Lam biết khi mô cho cạn
Người ơi! Đục trong câu hát cháy lòng.

Câu đò đưa thầm goi, tôi ghé về tuổi thơ
Vầng trăng non ngơ ngác, theo tôi đi chân trần.
Cây đến kỳ trổ hoa, chuyến đò đầy rời bến
Em hát rằng đến duyên, em lấy chồng năm ấy.

Hát lại giọng đò đưa, như mẹ ru hồn tôi
Điệu buồn và điệu thương, sao cháy lòng đến thế
Sông lam biết khi mô cho cạn, như tình quê hương trong tôi
Sông Lam biết khi mô cho cạn
Người ơi! Đục trong câu hát cháy lòng

Người về neo đậu bến mô, hồn tôi, bến quê neo đậu…người ơi!



Điệu ví dặm là em



Dieu Vi Dam La Em

Rồi một chiều chợt nhớ Quê hương
Nghe Em hát dân ca Xứ Nghệ
Câu hát ru như một thời thuở bé
Đưa ta về bến bãi tuổi thơ xưa
Điệu ví Quê hương giữa bộn bề bận rộn
Đất Quê mình còn nghèo lắm người ơi
Sao Điệu ví cứ nghĩa tình đến thế
Nao nao lòng … đứa con ở nơi xa.

Mời Anh về Hà Tĩnh
Ơi khúc hát Sông quê
Ai đi xa mô đó…
Nghe thân thương như dòng sông thuở nhỏ
Ai lạ ai quen sao nỡ không về…

Em cứ đùa Anh “nỏ cho” và “nỏ lấy”
Sao mềm lòng ngồi hát để Anh nghe
Khúc Dân ca có từ trong máu thịt
Không thể dối lòng…làm sống dậy một hồn Quê
Tôi viết tặng Em bài ca lần đầu gặp gỡ…
Bởi chia xa không nói được nên lời
Nhưng Điệu ví theo Anh về mãi mãi
Anh cứ mơ hoài Điệu ví dặm là Em.

II.Mời Anh về Hà Tĩnh
Ơi khúc hát Sông quê
Ai đi xa mô đó…
Nghe thân thương như dòng sông thuở nhỏ
Ai lạ ai quen sao nỡ không về…

Em cứ đùa Anh “nỏ cho” và “nỏ lấy”
Sao mềm lòng ngồi hát để Anh nghe
Khúc Dân ca có từ trong máu thịt
Không thể dối lòng…làm sống dậy một hồn Quê
Tôi viết tặng Em bài ca lần đầu gặp gỡ…
Bởi chia xa không nói được nên lời
Nhưng Điệu ví theo Anh về mãi mãi
Anh cứ mơ hoài…Điệu ví dặm là Em
Anh cứ mơ hoài ……Điệu ví dặm là Em.


Trở về xứ Nghệ ca sĩ Bùi Lê Mận


Lời bài hát: Trở Về Xứ Nghệ

nhạc:NSUT Tiến Dũng;Thơ:Thạch Cầu(Đặng Ngọc Thăng)

Trở về xứ Nghệ, trở về chốn xưa

Nghe lời gió thổi, đếm từng hạt mưa

Muối vẫn mặn, gừng vẫn cay

Câu ca mẹ bao đời hằng ru
Tắm nước sông quê, nghe câu ví *

Chốn quê nhà, cảnh cũ còn đây

(Xứ Nghệ ơi, sông Lam ơi

Một thời để thương một thời lưu luyến

Nhớ tuổi ấu thơ vui sướng nghịch đùa

Mẹ cha rượt đuổi, làng xóm đuổi

Dại mới thành khôn được bây giờ

Nhớ về tuổi học trò

Chung sánh trưa gáo dừa ta vục nước

Nay bâng khuâng dạo bước

Xứ Nghệ ơi về lại tuổi thơ 

Thiếp giấc ngủ trưa, tiếng võng đưa

Mặt đời muôn nẻo xa muôn nẻo 

Ví * tiếng quê, lịm câu hò

Quê mình thương, sông Lam ơi

Hạt phù sa nuôi mình khôn lớn

Dẫu đi muôn phương suốt * trường

Bể dâu cuộc đời bao thay đổi

Nặng nghĩa tình quê nhớ... bồi hồi )

Cánh Võng Mẹ Ru_ Tố Nga


Cánh Võng Mẹ Ru

Bao năm trở lại quê nhàMẹ không còn nữa, nhưng mẹ là quê hương.
Vẫn hàng tre biếc xuân trường
Vẫn bờ cát trắng hàng dương thuở nào.

Nương khoai ruộng lúa thấp cao
Sông lam một dãi sóng xao, sóng xao đôi bờ
Đường làng gợi nhớ ngày xưa
Chân trần mẹ bước nắng trưa hanh gầy.
Mẹ ơi con đã về đây
Làng quê còn đó, mẹ giờ nơi nao?
Đói khổ cháo rau,
áo nâu một thời mong manh gió.
Con lại về nhà xưa
Trên võng đung đưa trở lại tuổi thơ
Vẫn thấy bơ vơ vì không còn mẹ.
Cho dù mái tóc con điểm sương cuộc đời.

Nương khoai ruộng lúa thấp cao
Sông lam một dãi sóng xao, sóng xao đôi bờ
Đường làng gợi nhớ ngày xưa
Chân trần mẹ bước nắng trưa hanh gầy.
Mẹ ơi con đã về đây
Làng quê còn đó, mẹ giờ nơi nao?
Đói khổ cháo rau,
áo nâu một thời mong manh gió.
Con lại về nhà xưa
Trên võng đung đưa trở lại tuổi thơ
Vẫn thấy bơ vơ vì không còn mẹ.
Cho dù mái tóc con điểm sương cuộc đời.

Con đi muôn dăm quê người
Cũng từ cánh võng lời ru mẹ hiền…